Hai cư sĩ ngồi nói chuyện với nhau. Cư sĩ áo lam gợi chuyện:
- Này ông, tui nghe nói có một ông thày có thể gọi “hồn” người chết từ dướiđịa ngục lên để nói chuyện. Có lần ổng cho gọi “hồn” của một vị Hòa Thượng đến, bắt nhập vào đệ tử của ổng rồi tự thú tội trước hội chúng của ổng. Thực hư thế nào không rõ, chỉ có điều hội chúng của ổng tin theo sái cổ.
Cư sĩ áo trắng thở phì phì:
- Đúng là quỷ nhập tràng!
- Có thật à?
- Chứ gì nữa. Chỉ có điều ông thày “Thích Gọi Hồn” ấy là quỷ quái, chứ không phải vị Hòa Thượng đã chết.
Cư sĩ áo lam nhíu mày:
- Nghĩa là sao? Tôi chưa hiểu.
- Ông hãy hỏi ông thầy Thích Gọi Hồn kia, một tội nhân đã bị bắt vào ngục tù có được ra ngoài tự do thoải mái gặp người này người kia nói chuyện này chuyện nọ không?
- Đã bị tù còn được đi đâu.
Cư sĩ áo trắng mạnh giọng:
- Địa ngục cũng vậy thôi. Những người đã bị đọa vào âm phủ làm sao được phép lên dương trần nhập hồn này xác nọ, nói chuyện này chuyện kia vớ vẩn. Ông thấy rõ sự bịp bợm chưa?
- Có thể ông thầy “Thích Gọi Hồn” nói rằng mình có quyền năng cao siêu, có thể cấp phép “xuất ngục” cho những tội nhân.
- Được thôi. Nếu vậy hội chúng của vị Hòa Thượng kia cũng lập đàn và gọi hồn bọn đầu trâu mặt ngựa dưới âm phủ lên. Bọn ngục tốt ấy khai rằng thực ra ông thầy “Thích Gọi Hồn” là đồng bọn của chúng, được Diêm Vương cho đầu thai lên dương trần để đánh phá Phật giáo, phá hoại đất nước. Ông thầy Thích Gọi Hồn nói sao?
Cư sĩ áo lam gật gù:
- Bó tay chấm com. Đúng là “tràng ông đập lưng ông”.
- Chưa hết, tên ngục tốt còn nói khi ông Thích Gọi Hồn đã có nhiều người tin theo, bước kế tiếp là y gọi ‘hồn’ tất cả những ai không ưa khác cho dù vị đó là anh hùng dân tộc, có công với nước với dân, hạ uy tín các vị này để gây rối loạn xã hội, phá hoại đất nước. Ông thầy-gọi-hồn nói sao?
- Còn nói gì được nữa. Ổng phải nhận tội lừa bịp, lợi dụng mê tín dị đoanhãm hại người khác còn hơn bị ghép tội phá hoại xã hội, phá hoại đất nước. Thế nhưng, có kẻ khác dựng chuyện “hồn” Thánh này Thần nọ trên Thiên giới nhập xác người phàm thì sao?
- Cũng bịp bợm chứ sao! Tôi hỏi ông, có khi nào một người từ hầm phân hôi thối, leo được lên bờ, sau khi đã tắm rửa sạch sẽ, thoa dầu thơm, áo quần bảnh bao, lại muốn đâm đầu trở xuống hầm phân hôi thối?
- Không bao giờ! Cư sĩ áo lam lắc đầu quầy quậy.
- Cũng vậy thôi. Các Thiên Nhân ở trên các tầng trời xem hạ giới như hầm phân hôi thối, đối với họ người trần tục bốc mùi xú uế, họ phải lánh xa vạn dặm thì làm gì có chuyện Tiên, Thần, Thánh, Bụt nhập hồn nhập xác.
- Thế ra, chuyện đồng bóng cũng nhảm nhí à?
- Đúng vậy.
- Giá mọi người hiểu rõ như thế, những kẻ xấu mới không lợi dụng mê tín làm điều xằng bậy, lừa bịp người khác.
Cư sĩ áo trắng kết luận:
- Đó mới chính là giá trị đích thực của đạo luật nhân qủa nhân bản của những người chánh trí.
- Lành thay, lành thay. Tôi hiểu rồi, cảm ơn ông.
Cư sĩ áo lam chắp tay bái phục vị bạn đạo thiện tri thức. Cả hai sánh vai nhau hoan hỷ bước vào chánh điện lễ Phật. Cũng từ đó không có một con quỷ nhập tràng nào dám nhập vào hội chúng của hai vị cư sĩ. Tất cả mọi người đều được an vui hạnh phúc.
ÁO VÀNG SƯU TẦM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét