Thứ Hai, 14 tháng 5, 2018

CẦU NGUYỆN CÓ SIÊU THOÁT KHÔNG???


Hai cư sĩ ngồi nói chuyện với nhau. Cư sĩ thứ nhất:
_ Này ông, thời Đức Phật còn hiện tiền, Phật giáo có lễ cầu siêu không?
_ Hoàn toàn không!
_ Sao ông biết?
_ Chính Đức Thế Tôn đã dạy rồi!
_ Dạy thế nào? Trong Kinh nào?
Vị cư sĩ thứ hai mở laptop nhấn vài phím rồi cất giọng trịnh trọng:
_ Ông hãy lắng nghe cho kỹ, bài kinh “Người Đất Phương Tây hay Người Đã Chết” trong Tương Ưng 4, số 311, Đức Thế Tôn đã dạy cho thôn trưởng Asibandhakaputta thế này: -- Ví như, này Thôn trưởng, có người lấy một tảng đá lớn ném xuống một hồ nước sâuRồi một quần chúng đông đảo, tụ tập, tụ họp lại, cầu khẩn, tán dương, chấp tay đi cùng khắp và nói rằng: "Hãy đứng lên, tảng đá lớn! Hãy nổi lên, tảng đá lớn! Hãy trôi vào bờ, này tảng đá lớn!" Ông nghĩ thế nào, này Thôn trưởng, tảng đá lớn ấy do nhân cầu khẩn của đại quần chúng ấy, hay do nhân tán dương, hay do nhân chấp tay đi cùng khắp, có thể trồi lên, hay nổi lên, hay trôi dạt vào bờ không?
-- Thưa không, bạch Thế Tôn.
-- Cũng vậy, này Thôn trưởng, người nào sát sanh, lấy của không cho, sống theo tà hạnh trong các dục, nói láo, nói hai lưỡi, nói lời độc ác, nói lời phù phiếm, tham lam, sân hận, theo tà kiến. Rồi một quần chúng đông đảo, tụ tập, tụ họp lại, cầu khẩn, tán dương, chấp tay đi cùng khắp và nói rằng: "Mong người này, sau khi thân hoại mạng chung, được sanh lên thiện thú, Thiên giới, cõi đời này!" Nhưng người ấy, sau khi thân hoại mạng chung, phải sanh vào cõi dữ, ác thú, đọa xứ, địa ngục”.
Vị cư sĩ thứ nhất chắp hai tay:
_ Thật vô cùng chí lý, chí nhân quả. Nhưng còn những người sống thiện làm lành, Phật có dạy thêm gì không, thưa huynh?
Vị cư sĩ thứ hai gật đầu:
_ Có, Đức Phật cũng đã dạy rõ: “-- Ví như, này Thôn trưởng, có người nhận chìm một ghè sữa đông (sappi) hay một ghè dầu vào trong một hồ nước sâu rồi đập bể ghè ấy. Ở đây, ghè ấy trở thành từng miếng vụn, hay từng mảnh vụn và chìm xuống nước. Còn sữa đông hay dầu thời nổi lên trên. Rồi một quần chúng đông đảo, tụ tập, tụ họp lại, cầu khẩn, tán dương, chấp tay đi cùng khắp và nói: "Hãy chìm xuống, này sữa đông và dầu! Hãy chìm sâu xuống, này sữa đông và dầu. Hãy chìm xuống tận đáy, này sữa đông và dầu!". Ông nghĩ thế nào, này Thôn trưởng, sữa đông ấy, dầu ấy, có do nhân cầu khẩn của đám quần chúng đông đảo ấy, do nhân tán dương, do nhân chấp tay đi cùng khắp của quần chúng đông đảo ấy nên bị chìm xuống, hay chìm sâu xuống, hay đi xuống tận đáy không?
-- Thưa không, bạch Thế Tôn.
-- Cũng vậy, này Thôn trưởng, có người từ bỏ sát sanh, từ bỏ lấy của không cho, từ bỏ sống tà hạnh trong các dục, từ bỏ nói láo, từ bỏ nói hai lưỡi, từ bỏ nói lời độc ác, từ bỏ nói lời phù phiếm, không có tham, không có sân, theo chánh tri kiến. Rồi một quần chúng đông đảo, tụ tập, tụ họp lại, cầu khẩn, tán dương, chấp tay đi cùng khắp và nói: "Mong rằng người này, sau khi thân hoại mạng chung, sẽ sanh vào cõi dữ, ác thú, đọa xứ, địa ngục!" Nhưng người ấy sau khi thân hoại mạng chung, sẽ sanh lên thiện thú, Thiên giới, cõi đời này”.
Vị cư sĩ thứ nhất lại chắp tay cung kính:
_ Mô Phật, chánh tín quá rõ ràng, quá chí lý, quá nhân bản!
Cư sĩ thứ hai đồng tình:
_ Đúng vậy, Phật tử nào còn không hiểu thì quá si mê, quá vô minh, quá tà kiến.
_ Thế nhưng đó là đối với con người; còn với bàng sanh, súc sanh, thú vật thì sao?
Cư sĩ thứ hai trợn tròn mắt:
_ Trời đất, ông hỏi gì kỳ vậy? Ông phỉ báng Pháp vừa thôi chứ. Địa ngục không tha đâu!
Cư sĩ thứ nhất vội vàng phân bua:
_ Không dám, thưa ông bạn. Số là tôi nghe có mấy ông đạo sĩ nhận làm lễ cầu siêu cho mấy con chó chết của vài ông nhà giàu, nên mới hỏi thế.
_ C…h…ó chết?
_  Đúng vậy! Thiên hạ còn xầm xì kháo nhau tiền công bồi dưỡng cho một đám tụng chó chết còn hơn cả một tháng lương của người công nhân.
Cư sĩ thứ hai khịt mũi:
_ Người sống còn không biết cứu mình, huống hồ vật chết! Ông hãy nhớ, Đức Phật luôn nhắc nhở: kẻ ôm tà kiến chỉ có hai sanh thú, địa ngục hoặc súc sanh. Không y chỉ lời Phật dạy, làm trái đạo lý nhân quả, nguy hiểm lắm đó!
LONG VƯƠNG

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét