Thứ Sáu, 27 tháng 11, 2015

Phương tiện thiện xảo???

Các thiền sinh đang ngồi tranh luận với nhau về pháp tu hơi thở. Một vị lớn tiếng:
_ Ông tu sai rồi! Trong kinh Đức Phật không có dạy thở bụng “phồng xẹp”.
Giọng khác:
_ Ông sai thì có. Phật cũng không dạy thở mũi.
Lại có giọng nhỏ nhẹ, thiếu tự tin:
_ Hình như tôi không đúng, Phật không dạy đếm hơi thở.
Vị trưởng nhóm dàn hoà:
_ Pháp nào cũng được. Tất cả chỉ là phương tiện.
Nhiều người vẫn không chấp nhận:
_ Nhưng dùng phương tiện sai thì sao? Trên biển dùng xe tăng, nơi sa mạc lại chèo thuyền, biết bao giờ mới tới?
_ Nếu phương tiện thiện xảo, có kết quả tốt, tại sao Phật không dạy? Chẳng lẽ người đời sau giỏi hơn Phật?
Mọi người còn đang phân vân, bỗng trên hư không có tiếng nói như sấm rền:
_ Phật tuyên bố định niệm hơi thở phải khéo tác ý (*). Nào, hãy thực hành: “Thở vô dài, vị ấy biết: "Tôi thở vô dài". Hay thở ra dài, vị ấy biết: "Tôi thở ra dài". Hay thở vô ngắn, vị ấy biết: "Tôi thở vô ngắn". Hay thở ra ngắn, vị ấy biết: "Tôi thở ra ngắn". Đấy! Còn cãi nhau nữa thôi!
Cả nhóm không hẹn mà nên đồng thanh tương ứng:
_ Thiện lai! Thiện lai! Lành thay! Lành thay!

Chánh Âm
___________
(*) Xem bài kinh Arittha (S.v,314), Tương Ưng 5, trang 469 và bài kinh Ngọn Đèn (S.v,316), Tương Ưng 5, trang 472.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét