Trưởng lão Đạo Tâm là vị đại cao tăng tài đức vẹn toàn.
Với tấm lòng thiết tha vì đạo Pháp, ngài luôn trăn trở và cổ động tích cực cho
phong trào chấn hưng Phật giáo. Một đêm nọ, vị cao tăng đang mải mê viết những dòng
tâm huyết đóng góp ý kiến cho thế hệ trẻ, bỗng nhiên một vầng hào quang rực rỡ
soi sáng khắp cả thư phòng khiến vị đạo sư phải vội vàng dừng bút. Chưa hết
kinh ngạc, đạo sư đã thấy một vị thần Tăng hiện ra giữa ánh sáng báu, toàn thân
Thánh Tăng như bao phủ một lớp vàng ròng tinh khiết. Trưởng lão Đạo Tâm chắp
tay kính cẩn lên tiếng:
_ Thưa, ngài là ai?
Vị Thần Tăng im lặng khoát tay, ngay tức khắc toàn thư
phòng biến thành một cung điện nguy nga tráng lệ. Với dáng vẻ khoan thai vị Thần
tăng bước đến an tọa trên tòa sen nạm toàn ngọc báu, cất giọng từ bi:
_ Đệ nhất thần thông trưởng lão Đại Mục Kiền Liên là
ta!
Trưởng lão Đạo Tâm lật đật phủ phục sát đất:
_ Bạch Đại Thánh Tăng, xin tha thứ cho kẻ có mắt như mù
này, không biết Đại Thánh ngay từ đầu để cung nghinh đúng phép.
Thánh Tăng Mục Kiền Liên ôn tồn:
_ Ai nỡ bắt tội một người có tâm đạo chân thành và giới
hạnh thanh tịnh như ngươi. Hãy ngồi xuống đây!
Trưởng lão Đạo Tâm đảnh lễ Thánh Tăng ba lạy rồi cẩn trọng
ngồi thấp xuống một bên nơi chỗ dành sẵn. Như không thể chờ đợi lâu hơn nữa đại
sư Đạo Tâm đánh bạo khẩn khoản:
_ Bạch Đại Thánh Tăng, xin ngài cho phép con được hỏi một
câu.
Vị Đệ nhất thần thông mỉm cười độ lượng:
_ Hãy hỏi điều ngươi thắc mắc.
_ Bạch Ngài, các tu sĩ đệ tử Phật phải như thế nào để
góp sức chung lòng chấn hưng Phật giáo?
_ Tất cả hãy trở về chỗ của mình và làm công việc của họ.
_ Thưa, chỗ nào và việc gì?
_ “Vị ấy thành tựu Thánh Giới Uẩn này, thành tựu
Thánh Hộ Trì Các Căn này, và thành tựu Thánh Chánh Niệm Tỉnh Giác này, lựa một
chỗ thanh vắng, tịch mịch như rừng, gốc cây, khe núi, hang đá, bãi tha ma, lùm
cây, ngoài trời, đống rơm. Sau khi đi khất thực về và ăn xong, vị ấy ngồi kiết
già, lưng thẳng tại chỗ nói trên, và an trú chánh niệm trước mặt”.
_ Bạch ngài, trong kinh văn, điều này được nhắc nhở rất
nhiều lần!
_ Đúng vậy! Vì nó rất quan trọng!
_ Thưa, nhưng khốn nỗi các Tăng Ni ngày nay họ luyến ái
thành phố, họ đam mê đô thành, họ quyết tử thủ ở lại chốn phồn hoa đô hội một
bước không rời, ăn xong họ thẳng lưng nằm ngủ, an trú phóng dật trước mặt.
_ Hãy nhắc họ: trong thành thị ngoài con người còn có
biết bao chuột, gián, kiến, mối, nhện, thằn lằn, giòi bọ, thiêu thân... Tất cả
chúng cũng ái luyến ánh đèn đô thị. Ngoài dục bản năng chúng còn có dục “đèn đường”,
dục “xe cộ”, dục “nhà lầu”, dục “ồn náo”... Không diệt những tham dục này làm
sao thoát cảnh đô hội trong tương lai dưới kiếp hai cánh, bốn chân, tám cẳng.
Tu xong rồi muốn gì mà không được.
Nói xong vị Thánh Tăng chỉ tay một vòng cung điện. Đại
sư Đạo Tâm định cất tiếng hỏi tiếp nhưng vị Thánh Tăng đã ra dấu ngăn lại:
_ Hãy thực hiện đúng lời Phật, các ngươi sẽ giải đáp tất
cả thắc mắc còn lại. Được giải thoát rồi, tha hồ hộ đạo cứu đời mà không bị đời
lôi cuốn. Muốn chấn hưng Phật giáo, trước hết phải chấn chỉnh từ mỗi người đệ tử.
Thánh Tăng Mục Kiền Liên vừa dứt lời, ánh hào quang rực
rỡ bỗng nhiên biến mất, vạn vật lại chìm trong bóng tối mờ ảo. Đại sư Đạo Tâm
phải dụi mắt định tâm hồi lâu mới nhận ra căn phòng xưa cũ của mình. Hóa ra đạo
sư vừa trải qua một giấc mộng, và cũng ngay lúc ấy một ý tưởng vụt lóe lên
trong tâm trí của vị đại sư khiến ngài phải vội vàng thắp thêm ngọn đèn dầu, trở
lại bàn giấy chăm chú viết tiếp những dòng tâm huyết.
Tâm Đạo
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét