Tại trường Siêu Cấp Phật Học, trong lớp nghiên cứu chuyên sâu dành cho các tu sĩ siêu cao, vị pháp sư đang thao thao bất tuyệt:
_ Chúng ta phải tin tưởng Bồ-tát Cật Ma Duy là hoàn toàn có thực. Theo Thế Giới Phật Giáo Thông Sử, tập thượng, có ghi rõ ngài là một trong năm đại Bồ-tát. Thực hơn nữa, kinh Nguyệt thượng nữ chép ngài Duy Ma họ Lôi, vợ là Kim cơ, con trai là Thiện tư, con gái là Nguyệt thượng… Do vậy chắc chắn Duy Cật Ma là người thật, kinh thật, việc thật. Nhờ biết tin ngài nên một số cư sĩ chỉ vì chuyện ăn chay, ăn mặn nhưng đã dám lớn tiếng mạt sát, phỉ báng, mạ lỵ, khinh thường các Tỳ kheo trưởng lão thuộc tông phái khác. Họ đều là con cháu của ngài Ma Duy Cật. Chúng ta chớ coi thường, phải luôn nể trọng.
Một tăng sinh hỏi:
_ Thưa pháp sư, từ xưa tới nay, tất cả các gián điệp thừa biết họ phải tạo ra những hồ sơ giả, lý lịch giả mới có thể thâm nhập vào hàng ngũ kẻ khác để phá hoại. Hơn nữa việc khơi khơi vẽ ra bà A là vợ ông B, ông B là bố thằng C, thằng C là em con D; một đứa con nít tám tuổi ưa nói láo cũng bịa được. Mặt khác, trong kinh văn gốc, không có bất kỳ một chứng cứ nào nói về nhân thân các “Bồ-tát đại thừa”, kể cả Bồ-tát Cật Ma Duy. Chúng ta lấy gì để bảo đảm các tài liệu sau này không phải là ngụy tạo, nhằm hợp thức hoá sự phỉ báng các Thánh Tăng A-la-hán, nêu gương xấu cho các cư sĩ coi thường chính tu sĩ của đạo mình?
Vị pháp sư khoát tay:
_ Hầy, chuyện đó các thầy phải hỏi bên công an!
- Tăng Sinh -
_________________
Ghi chú:
Chẳng cần gì phải hỏi công an, chỉ cần nghe Đức Phật dạy cho vua Pasenadi cũng đủ biết: “-- Thưa Ðại vương, khi Ðại vương còn là cư sĩ, trong khi còn sống thọ hưởng các dục, bị con cái trói buộc, quen dùng các loại chiên đàn ở xứ Kàsi, trang sức với vòng hoa, hương thơm, dầu sáp, sử dụng vàng và bạc, thời Ðại vương thật khó biết được các vị ấy là bậc A-la-hán hay là bậc đang đi con đường hướng đến A-la-hán quả” (S.i,7).
Thế đấy, theo lời Phật, một ông vua cư sĩ trí tuệ như Pasenadi còn không thể biết được vị nào là A-la-hán hoặc đang trở thành A-la-hán, vậy mà hằng trăm năm sau tại Trung Quốc xa xôi Đại Thừa giáo nảy nòi một ông cư sĩ Duy Ma Cật còn vợ con ái dục đùm đề lại to mồm dạy cả cho các Thánh Tăng A-la-hán!
Nhưng “kinh” Duy Ma dạy gì? Trong phẩm “Đường đi của Phật” nguyên văn có đoạn thế này: “vô minh với ái là giống của Phật, tham sân si là giống của Phật, bốn thứ thác loạn là giống của Phật, năm sự che phủ là giống của Phật, sáu nhập là giống của Phật, bảy thức xứ là giống của Phật, tám tà là giống của Phật, chín não là giống của Phật, mười ác nghiệp là giống của Phật. Nói tổng quát thì sáu mươi hai kiến chấp và hết thảy phiền não là giống của Phật” (Nguồn Internet)
Nếu “giống” của Phật là như thế, thì hạt giống của những kẻ nói và tin câu trên còn kinh khủng tới đâu? Nếu không phải hạt giống của Dạ Xoa, thì của ai vào đây?
Tất nhiên những kẻ thâm độc chẳng ngu dại gì đứng ngoài đạo Phật để phỉ báng Tam Bảo, và chúng cũng thừa xảo trá để biết ngụy biện cho những lời mắng chửi của mình nhằm đánh lừa những kẻ cả tin ngu dốt.
Những người trí nên tin vào đâu để khỏi đoạ vào địa ngục?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét