Trong buổi công phu sớm, sadi Thích Tâm Định dù đã cố gắng hết sức nhưng vẫn không thể định tâm. Trong đầu chú cứ lăng xăng một thắc mắc không có câu trả lời.
Đang khi bối rối, chợt sadi Tâm Định thấy một luồng hào quang rực rỡ chiếu sáng khắp vùng đồi núi. Chưa kịp định thần, Tâm Định đã thấy một vị Thiên Nhân hiện ra giữa ánh sáng báu. Chú Sadi ngạc nhiên, cầm lòng không đặng liền lên tiếng:
_ Thưa, ngài là ai?
_ Dotricai, một chư Thiên thuộc cõi trời Ba Mươi Ba. Ta biết chú đang phân vân về một vấn đề quan trọng nên muốn giúp đỡ.
Sadi Tâm Định mừng rỡ, quên cả rụt rè sợ hãi:
_ Ồ, thế ra ngài cũng có tha tâm thông. Quả thật, tôi đang rất băn khoăn một chuyện.
_ Hãy nêu lên, tôi sẽ giải đáp cho.
_ Vâng, thưa ngài. Theo tôi được biết, trong kinh Nguyên thủy Nikaya chỉ có sáu Đức Phật thời quá khứ lâu xa và một Đức Phật Thích Ca Mâu Ni trong kiếp trái đất hiện tại. Thậm chí bốn câu cuối cùng trong kinh Đại Bát Niết Bàn Pali còn ghi: “Khó thay sự chiêm ngưỡng. Tôn nhan bậc Như Lai. Trải nhiều nhiều trăm kiếp, May lắm được một lần”.
_ Pháp nhĩ như thị. Chánh pháp là như thế! Chư thiên Dotricai xác nhận.
_ Thế nhưng tại sao chỉ mới có vài trăm năm sau, bên Đại Thừa cải biến lại có rất nhiều Phật? Trong kinh Vạn Phật có cả chục ngàn vị Phật? Chưa đủ, đoạn 28 của kinh Kim Cang còn có tới “tám trăm bốn ngàn vạn ức trăm triệu chư Phật như lai”? Quái dị nhất là Chương 11, kinh 42 Chương còn ghi rõ “Cho một ngàn ức vị Phật ba đời ăn không bằng cho một vị Vô niệm, Vô trụ, Vô tu, Vô chứng ăn”? Thế nghĩa là sao? Nhiều như kiến còn quý giá gì nữa? Một “vị” trâu điên ngoài đồng có niệm, có trụ, có tu, có chứng không? Phải chăng chính vì vậy mà Phật giáo không thiếu những kẻ ma giáo dám mạo xưng làm Phật?
Vị chư Thiên cõi trời Ba Mươi Ba gục gặc đầu, thở phì giọng mũi:
_ Hừ, phi pháp nhĩ như thị. Tà pháp mới như vậy!
Nói xong, vị Thiên Thần thổi phù một hơi, ngay tức khắc chiếc laptop xuất hiện trong tay ngài. Gõ vài nhịp trên bàn phím xong, Thiên Nhân Dotricai vừa nhìn vào màn hình vừa cất giọng trịnh trọng:
_ Nghe đây, đó là vì trong bài kinh “Sự Xuất Hiện”, số 96, Tăng Chi 3, Chương 6, còn ghi rành rành Đức Thế Tôn Thích Ca Mâu Ni đã dạy thế này: “Này các Tỷ-kheo, sự xuất hiện của sáu sự kiện khó tìm được ở đời. Thế nào là sáu? Sự xuất hiện của Như Lai, bậc A-la-hán, Chánh Ðẳng Giác khó tìm được ở đời; sự xuất hiện của người thuyết giảng Pháp và Luật do Như Lai tuyên thuyết khó tìm được ở đời; sự tái sanh trong Thánh xứ khó tìm được ở đời; không khiếm khuyết các căn khó tìm ở đời; không si mê, không câm ngọng khó tìm ở đời; ước muốn thiện pháp khó tìm được ở đời. Này các Tỷ-kheo, sự xuất hiện của sáu sự kiện khó tìm được ở đời”.
Sadi Tâm Định khẽ nhíu mày:
_ Đúng là có đoạn kinh đó! Nhưng… tôi vẫn chưa hiểu rõ.
Chư Thiên Dotricai lại thở mạnh:
_ Hừ! Đến Hòa Thượng tiến sĩ còn không hiểu nổi, huống hồ là chú. Bởi, nếu có người hiểu thì đâu đến nỗi. Nghe này, đoạn kinh trên hiểu rộng ra có nghĩa là trên đời vốn có rất nhiều kẻ ước muốn tà pháp; rất đông người si mê, câm ngọng; đa số khiếm khuyết các căn: có mắt như mù, có tai như điếc; phần lớn tái sanh trong đọa xứ. Nhưng khốn thay lại rất hiếm có người thuyết giảng đúng chánh Pháp và Luật do chính Đức Như Lai tuyên thuyết. Cho nên mới có chuyện Như Lai vạn kiếp khó tìm, thế nhưng trong kinh Đại Thừa lại có nhiều như cỏ chứ sao. Mọi người bị rơi vào bẫy của các luận sư Bà-la-môn gián điệp, tầm thường hóa danh hiệu Phật mà không biết!
_ À, tôi đã hiểu rồi! Nhiều ma giả Phật, nên mới lắm Phật nhiều ma.
_ Chứ còn gì nữa. Băn khoăn của chú, kinh Nikaya gọi là nghi triền cái, nếu không biết đoạn trừ sẽ khó mà định tâm. Thậm chí cứ tin bừa “Bụt giả, Phật dỏm” còn bị đọa địa ngục nữa đấy. Bây giờ chú có thể an tâm tiếp tục tu tập thiền định rồi đấy .
_ Đúng thế! Cảm ơn ngài. Chư Thiên như ngài thực khó tìm.
_ Không dám! Trong Kinh gốc còn nhiều điều hay lắm. Tham khảo đúng chánh pháp và mọi nỗ lực đúng hướng sẽ không uổng phí đâu. Cố lên!
Nói xong chư Thiên Dotricai xoay người biến mất.
Thiên Nam